Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

Tỉnh Thức



Tỉnh Thức

Các cô khờ dại mang đèn mà không đem dầu theo
                                                                    Lời Chúa: Mt 25,1-13    



  Khi ấy, Chúa Giêsu nói với các môn đệ dụ ngôn này: ‘ Nước Trời giống như mười trinh nữ,cầm đèn của mình đi đón chàng rể.Trong số đó,có năm cô khờ dại và năm cô khôn ngoan.Các cô khờ dại mang đèn mà không đem dầu theo,còn các cô khôn ngoan đã mang đèn lại đem theo bình dầu.
     Dụ ngôn Mười cô Trinh nữ mời gọi mỗi người Kitô hữu kiểm điểm lại chiếc đèn và tình trạng bình dầu của mình.Chiếc đèn là đức tin và bình dầu là ân sủng trong tâm hồn.Đèn không sáng là đức tin không thực hành Lời Chúa,không thể hiện bác ái và yêu thương nhau.Bình cạn dầu là từ lâu không lãnh nhận bí tích,không dâng lễ,không cầu nguyện.
     Cầu nguyện: Lạy Chúa,không ai có thể thay thế chúng con để lên thiên đàng hay xuống hỏa ngục.Xin cho mỗi chúng con biết tự lo cho phần rỗi của mình bằng cách siêng năng sám hối,làm việc bác ái và phụng sự Chúa luôn. Amen
                                        

Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

Hình Thức



Các ngươi giống như mồ mả tô vôi

Lời Chúa: Mt 23,27-32   



 Ngày nay, người ta đề cao thời trang,coi hình thức ăn mặc là tiêu chuẩn đo lường giá trị con người.Người Kitô hữu cũng dễ bị ảnh hưởng lối sống hình thức này; tô điểm cho lớp vỏ đạo đức bên ngoài,nhưng lại thờ ơ việc ăn năm sám hối và tin vào Chúa Giêsu Kitô.Người Kitô hữu ý thức rằng niềm tin không chỉ thể hiện theo hình thức bên ngoài,nhưng còn phải chứng minh bằng việc làm cụ thể trong đời sống.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu,Chúa đã dạy: “ Anh em sống trong thế gian,nhưng không thuộc về thế gian.” Xin cho chúng con đừng bắt chước thói đời;phô trương,hình thức,nhưng xin cho chúng con không ngừng sám hối qua đời sống khiêm nhường,ngay thẳng và chân thật. Amen

Thứ Hai, 26 tháng 8, 2013

Giả hình



Giả hình

Lời Chúa: Mt 23,23-26   



“ Các ngươi rửa bên ngoài chén dĩa,nhưng bên trong đầy gian tham và nhơ nhớp “.
Chúa Giêsu quở trách những người biệt phái về hai việc: Họ đã bỏ cốt lõi của lề luật: Đức công bằng,lòng nhân từ,lòng tin, và không lo việc thanh tẩy tâm hồn.Ngày nay,nếu chỉ giữ đạo mà không sống đạo,nếu siêng năng đi tham dự thánh lễ,nhiệt tình tham gia các đoàn thể,nhưng lại quen chửi rủa,lên án,nói hành nói xấu anh chị em xung quanh,thì cũng chẳng khác những người biệt phái ngày xưa.
   Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu,lời trách mắng của Chúa đối với kinh sư và biệt phái cũng là lời nhắc nhở chúng con về cách sống đạo.Xin thanh tẩy tâm hồn mỗi thành viên MVTT chúng con biết tôn trọng và giữ luật Chúa với tinh thần công bằng,nhân từ và thành tín. Amen

Mù quáng



Mù quáng

Lời Chúa:  Mt 23, 13-22
"Khốn cho các người, những kẻ dẫn đường mù quáng." (Mt 23,16)
Chúa Giêsu than trách những người luật sĩ và biệt phái về tội giả hình.Họ đã giả hình đối với tha nhân: lợi dụng việc đạo đức để trục lợi vật chất.Gỉa hình đối với Thiên Chúa: lấy điều phụ làm điều chính.Họ quan niệm vàng quan trọng hơn Đền thờ,của cải vật chất có giá trị hơn nơi thánh thiêng.Tội giả hình đi ngược lại với sự thật mà Chúa Giêsu đã dạy:”Ta là Đường,là sự thật và là sự sống” (Ga 14,6 )
  Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu,ngày xưa các vị đại diện tôn giáo đã làm Chúa phải buồn phiền vì lối sống không ngay thẳng của họ.Xin cho các vị mục tử trong Hội Thánh và chúng con biết làm Chúa hài lòng qua đời sống chân thành đối với Chúa và với nhau.Amen

Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

Ai tự tôn mình lên,sẽ bị hạ xuống



Ai tự tôn mình lên,sẽ bị hạ xuống
  Lời Chúa: Mt 23,1-12
 Kiêu căng,khoe khoang,tự mãn là kiểu cách sống của những kẻ thiếu tình thương đối với tha nhân,và như thế cũng chối bỏ luôn tình yêu ơn cứu độ của Thiên Chúa.Chúa Giêsu mở ra một lối sống hoàn toàn khác, và chính Chúa đã nêu gương trước.Dù là con Thiên Chúa.Người đã trở nên một người tôi tớ giữa anh em mình,để yêu thương,để phục vụ,để tha thứ và cuối cùng đã trở nên của lễ hiến tế trên bàn thờ thập giá.
 Chuyện kể: Cái Này Của Tôi
Ngay từ thuở bập bẹ nói được, con người đã học câu "Cái này là của tôi" để thể hiện quyền làm chủ của mình. Quan sát các cuộc cãi nhau của trẻ con, chúng ta nghe thấy câu nói đó được lặp đi lặp lại nhiều nhất.
Rồi trong xã hội của những người lớn, dù có những cách nói hoa mỹ hay những lý luận có vẻ hợp lý hơn, nhưng chung quy phần lớn những mối bất hòa vẫn xoay xung quanh câu xác quyết "Cái này là của tôi".
Trẻ con tranh nhau hòn bi, trái banh. Người lớn giành nhau địa vị, lợi lộc. Quốc gia tranh nhau đất đai, hòn đảo, vùng ảnh hưởng, môi trường tiêu thụ.
Trẻ con dùng lời vã cãi nhau, dùng thoi đánh đấm nhau. Người lớn dùng bạo lực, thủ đoạn thanh toán nhau. Quốc gia dùng khí giới, bom đạn giết hại, tàn phá nhau.
Ngược lại bẩm tính thích tranh nhau chiếm hữu
 Cầu nguyên: Lạy Chúa, xin cho chúng con biết lấy tình thương yêu và lòng khiêm tốn để đối xử với mọi người,nhờ đó chúng con được nên giống Chúa hơn. Amen

Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013

Giới răn trọng nhất



Giới răn trọng nhất    

 “ Ngươi hãy yêu thương người lân cận như chính mình ngươi “


   Lời Chúa:  Mt  22,34-40   

"Giới răn thứ hai cũng giống giới răn ấy, là: Ngươi hãy yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi." (Mt 22,39)
     34 Khi ấy, những người biệt phái nghe tiếng Chúa Giêsu đã làm cho những người Sađốc câm miệng, thì họp nhau lại. 35 Đoạn một người thông luật trong nhóm họ hỏi thử Người rằng: 36 "Thưa Thầy, trong lề luật, giới răn nào trọng nhất?" 37 Chúa Giêsu phán cùng người ấy rằng: "Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. 38 Đó là giới răn thứ nhất và trọng nhất. 39 Nhưng giới răn thứ hai cũng giống giới răn ấy, là: Ngươi hãy yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi. 40 Toàn thể lề luật và sách các tiên tri đều tóm lại trong hai giới răn đó".
      Suy niệm: Chúa Giêsu muốn dạy cho chúng ta hiều rằng: yêu thương là trọng tâm của cuộc sống,yêu thương là ơn gọi của con người.Cho nên mến Chúa và yêu người là một.Con người không thể yêu mến Thiên Chúa mà lại ghét bỏ người đồng loại của mình.
     Cầu nguyện: Lạy Chúa,xin cho mỗi người chúng con luôn được Lời Chúa soi sáng,để mỗi công việc chúng con làm luôn được thúc đẩy bằng tình yêu thương chân thật. Amen
 

Một việc khó nhất



- Một việc khó nhất

Một trí giả thích ngụy biện đến gặp một bậc Hiền của xứ cổ Hy Lạp – ông Socrate – và đặt nhiều câu hỏi khó khăn, với mục đích làm cho ngài bối rối. Nhưng nhà hiền triết xứ Milet có thừa khả năng để trả lời.
Sau đây là các câu hỏi:
1- Trong các vật hiện hữu, cái gì xưa nhất ?
- Thượng Đế, vì ở thời đại nào, Ngài cũng hiện hữu.
2- Trong các vật, vật nào đẹp nhất ?
- Vũ trụ, vì vũ trụ là công trình của Thượng Đế.
3- Trong các vật, vật nào lớn nhất ?
- Không gian, vì nó chứa tất cả những gì sáng tạo.
4- Trong các vật, vật gì vững bền nhất ?
- Hy vọng, vì khi con người mất hết, nó vẫn còn.
5- Trong các vật, vật nào tốt nhất ?
- Đức hạnh, vì thiếu nó không có một việc gì tốt đẹp.
6- Trong các vật, vật chi di chuyển mau nhất ?
- Tư tưởng, vì trong một giây nó có thể đến tận bên kia vũ trụ.
7- Trong các vật, vật chi mạnh nhất ?
- Nhu cầu, vì nó giúp ta san bằng các khó khăn to lớn nhất.
8- Trong các việc, việc chi dễ làm nhất ?
- Khuyên bảo.
Nhưng đến câu hỏi thứ chín, vị Hiền triết có một câu trả lời lạ tai mà người đối thoại của ông, vì chỉ biết việc trần nên chẳng hiểu tí gì. Phần đông người đời nếu hiểu thì cũng hiểu một cách cạn hẹp.
Câu hỏi như sau:
9- Trong các việc, việc nào khó nhất ?
Và nhà Hiền triết thành Milet trả lời:
- Tự biết mình.
Đó là thông điệp mà các vị Hiền Triết thời xưa chuyển đến cho nhân loại vô minh, và nay, chúng ta phải cố gắng trong công việc tìm hiểu nầy . . . .
CẦU NGUYỆN : Lạy Chúa,với vũ trụ chúng con chưa là hạt cát nhỏ,với đại dương chúng con chỉ là chiếc lá mong manh,mình không là gì đối với vũ trụ.Xin Ngài thương và che chở cho chúng con và ban cho chúng con sức mạnh bền vững vào Chúa mà thôi Amen

Dự tiệc



Dự tiệc

“ Sao bạn vào đây mà lại không mặc y phục lễ cưới”
       Mt  22, 1-14.
    "Những kẻ đã được mời không đáng dự. Vậy các ngươi hãy ra các ngả đường, gặp bất cứ ai, thì mời vào dự tiệc cưới." (Mt 22,8-9)
      Chủ tiệc cưới nói kẻ được mời không đáng dự.Vì người được mời đã không quan tâm đến sự kính trọng cũng như ưu ái của chủ tiệc cưới đối với mình.Mà chỉ biết đến những lợi ích trước mắt của cá nhân theo tính cố chấp và ích kỷ và không tôn trọng  người khác,và khi được mời dự tiệc thì cũng phải biết lịch sự để giữ thể diện cho chủ tiệc bằng cách mặc y phục chỉnh tề ,sạch sẽ….ngụ ý nói lên người được mời dự tiệc phải ý thức được sự vinh dự quan tâm của chủ tiệc cưới mà đối sử cho đúng để đáp lễ…
   Cầu nguyện: Lạy Chúa,xin cho mỗi người chúng con luôn mặc chiếc áo ân sủng và sự sống mới của Đúc Kitô,để sự sống mới Chúa đã ban,sẽ không ngừng dồi dào trong đời sống chúng con. Amen

Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013

“Hay mắt bạn ganh tị,vì tôi tốt lành sao?”

“Hay mắt bạn ganh tị,vì tôi tốt lành sao?”
        Lời Chúa: Mt 20,1-16a.

      Giận hờn, ganh tị ,ghen ghét,đố kỵ là những thói xấu thường có trong mỗi con người.những thói xấu này chỉ làm cho tâm hồn và cuộc sống thêm héo tàn và nặng nề hơn.Chúa Giêsu muốn chúng ta phải có lòng quảng đại hơn là sự so bì,hiềm khích với những người khác.Vì sự sống của chúng ta và tất cả những Thiên Chúa ban cho chúng ta.
Chuyện kể:      Củ Cà Rốt Của Tôi
 Một lão bà nọ qua đời, được các Thiên Thần mang đến tòa phán xét. Trong khi duyệt xét các hành động của bà lúc còn sống, Ðấng phán xét đã không tìm thấy bất cứ một hành động bác ái nào, ngoại trừ có một lần bà đã cho người ăn mày một củ cà rốt. Tuy nhiên, Ðấng phán xét tối cao đầy lòng nhân từ cũng xem hành động ấy có đủ sức để mang người đàn bà lên Thiên Ðàng. Dĩ nhiên, củ cà rốt sẽ được dùng như sợi xích vững để người đàn bà bám vào và leo lên các bậc trong chiếc thang dẫn về Thiên Ðàng.
Người ăn mày cũng chết vào khoảng trong thời gian ấy. Anh cũng được diễm phúc bám vào gấu áo của người đàn bà để được đưa lên Thiên Ðàng.
Một người khác cũng qua đời vào ngày hôm đó. Người này cũng níu lấy chân của người hành khất. Không mấy chốc, chiếc thang bắt đầu từ củ cà rốt mỗi lúc một dài ra đến gần như vô tận: mọi người đều níu kéo nhau để lên Thiên Ðàng. Nhưng từ trên đỉnh thang nhìn xuống, người đàn bà bỗng châu mày khó chịu. Bà thấy sợi dây mỗi lúc một dài, bà sợ nó sẽ căng ra rồi đứt chăng. Cho nên trong cơn bực tức, bà cố gắng dành riêng cho mình củ cà rốt và la lên: "Các người giang ra, đây là củ cà rốt của tôi".
Người đàn bà cố gắng giữ củ cà rốt cho riêng mình cho nên sợi dây tạo nên chiếc thang bắc lên Trời bị đứt. Bà rơi nhào xuống đất và cả đoàn người bám víu vào sợi dây ấy cũng rơi theo.
Một tác giả nào đó đã nói như sau: "Nguyên nhân của tất cả các sự dữ trên trần gian đều bắt đầu từ câu nói điều này thuộc về tội, điều kia thuộc về tôi".
Khi con người muốn chiếm giữ cho riêng mình là lúc con người cũng muốn chối bỏ và loại trừ người khác. Nhưng càng muốn chiếm giữ cho riêng mình, con người không những chối bỏ người khác mà cũng đánh mất chính bản thân mình. Tình liên đới là điều thiết yếu cho sự thành toàn của bản thân chúng ta. Càng ra khỏi chính mình để sống cho người khác, chúng ta càng gặp lại bản thân, chúng ta càng lớn lên trong tình người. Ðó là nghịch lý mà Chúa Giêsu đã nói với chúng ta: "Ai mất mạng sống mình, người đó sẽ tìm gặp lại bản thân". Hạnh phúc của bản thân chính là làm sao cho người khác được hạnh phúc.
  Cầu nguyện:  Lạy Chúa,Chúng con cảm tạ Chúa vì những hồng ân Chúa ban cho chúng con.Xin cho chúng con biết theo gương Chúa để sống quảng đại và rộng lượng với mọi người. Amen

Chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy.Vậy chúng con sẽ được gì?



Chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy.Vậy chúng con sẽ được gì?
        Đó là câu hỏi của mọi người,trước những công việc mà người đó phải làm,nhưng nếu đã theo Chúa thì mọi việc làm thì phải làm cho Chúa và vì Chúa.Nói thì dễ nhưng khi làm thì sao mà khó quá !.khó vì sợ bị lỗ! ,bị thiệt thòi cho bản thân!.Nhưng Chúa làm được nếu Chúa muốn.Và Chúa chọn chúng con.
        Cầu nguyện: Lạy Chúa,xin cho chúng con dám từ bỏ những gì không thuộc về Chúa và không đẹp lòng Chúa,nhờ đó chúng con có chính Chúa làm gia nghiệp của chúng con. Amen

Các con đừng lo lắng về ngày mai


-  "Các con đừng lo lắng về ngày mai". Mt 6,24-34
Khi ấy Chúa Giêsu nói với các môn đệ:" Đừng lo cho mạng sống mình;Lấy gì mà ăn;và cũng đừng lo cho thân xác mình lấy gì mà mà mặc.Nào mạng sống không hơn của ăn,và thân xác không hơn áo mặc sao?Ai trong các con lo lắng,mà có thể làm cho đời mình thêm một gang được sao?Còn về áo mặc,các con lo lắng làm gì?Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào?Chúng không làm lụng,cũng không canh cửi.nhưng Thầy nói với các con rằng ngay cả Salomon trong tất cả vinh quang của ông,cũng không trang phục bằng một trong những bông hoa đó.Vậy nếu hoa cỏ đồng nội,nay còn,mai bị ném vào lò lửa,mà còn được Thiên Chúa mặc cho như vậy,huống chi là các con,sao lại kém lòng tin như thế?Vậy các con đừng lo lắng mà nói:" Chúng ta sẽ ăn gì?" ",uống gì?",hoặc "Sẽ lấy gì mà mặc? ".Trước tiên các con hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và sự công chính của Ngài,còn tất các điều đó,Ngài sẽ ban thêm cho các con.Vậy các con đừng lo lắng về ngày mai;vì ngày mai sẽ lo cho ngày mai....
Suy niệm:
Cuộc sống dù ngày càng văn minh tiến bộ,nhưng không vì thế con người tránh được những bất an.Những nỗi lo lắng đã làm cho con người không tận hưởng được hạnh phúc trong tầm tay của mình.Kitô giáo không chỉ đưa chúng ta đến hạnh phúc đời sau,nhưng còn hướng chúng ta tìm hạnh phúc ngay trong giây phút hiện tại của đời này." Đừng lo..." Không có nghĩa là đừng toan tính,đừng hoạch định cho cuộc sống." Đừng lo ..." có nghĩa là tập nhìn xuyên qua nghịch cảnh để thấy bàn tay nâng đỡ của Chúa.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa,xin giúp mọi người chúng con biết siêng năng làm việc để sống và cảm nhận những hạnh phúc của đời thường,nhưng cũng nhớ Lời Chúa dạy để chúng con biết tin tưởng,phó thác cho Chúa và tìm hạnh phúc đích thực nơi Chúa. Amen

Hãy cho họ ăn



-         Hãy cho họ ăn
Lời Chúa: Mt 14,13-21
Đức Giêsu bảo : "Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn." (Mt 14,16)
Chuyện kể: Dòng Nước Từ Sa Mạc
Có một người Ả Rập nghèo nọ phải băng qua giữa sa mạc trong cơn đói khát và mệt lả. Tình cờ, người đó bắt gặp một dòng suối. Với tất cả tấm lòng biết ơn, ông ta uống từng ngụm nước và cảm thấy ngọt ngào khôn tả. Ông múc nước đổ vào bầu da cho đầy và tiếp tục cuộc hành trình.

Sau nhiều ngày vất vả, ông đã đến thủ đô Baghdad. Tìm đủ mọi cách để tiếp kiến với quan đầu tỉnh, ông dâng kính cho quan tặng vật là chính bầu nước. Quan đầu tỉnh đón nhận món quà một cách vui vẻ. Cho nước vào trong ly, ông uống cạn và cám ơn người Ả Rập, đồng thời tưởng thưởng ông một cách quảng đại.

Những người hầu cận cứ nghĩ thầm rằng đây là một thứ nước kỳ diệu nên ai cũng mong được nếm thử. Nhưng quan đầu tỉnh nhất mực từ chối... Chờ cho người Ả Rập đi khuất, quan mới giải thích về cử chỉ của mình. Nước để lâu trong bầu da đã trở nên rất bẩn và hôi thối. Quan nghĩ rằng, nếu tất cả mọi người đều uống nước đó và đều tỏ ra khó chịu trước mặt người Ả Rập, ông ta hẳn sẽ bị tổn thương...

Quà tặng cao quý nhất mà người Ả Rập đã biếu cho quan đầu tỉnh chính là những giọt nước đa cứu sống mình. Quan đầu tỉnh đã tặng cho ông món quà quý giá nhất bằng cách uống lấy nước ông dâng biếu... Cuộc đời sẽ đẹp biết bao nếu con người chỉ biết đối xử với nhau bằng những cử chỉ tế nhị và thân ái. Một cử chỉ nhỏ mọn đến đâu, nhưng nếu được làm với tất cả yêu mến sẽ không bao giờ qua đi.

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,
Chúa là tấm bánh dưỡng nuôi cuộc đời chúng con. Ðây là ân phúc vượt lên mọi điều chúng con mong ước. Chúng con chỉ cần của ăn mau hư nát, nhưng Chúa lại cho chúng con sự sống đời đời là chính Thánh Thể Chúa. Chúng con chỉ cầu Chúa ban cho chúng con lương thực hằng ngày, thế mà Chúa lại cho chính Chúa làm gia nghiệp cuộc đời chúng con. Chúng con xin tạ ơn Chúa. Xin giúp chúng con cũng trở thành tấm bánh để hoà tan trong anh em. Xin giúp chúng con luôn trở thành người hữu ích cho cộng đoàn bằng đời sống yêu thương và phục vụ vì lợi ích của tha nhân.
Lạy Chúa, ngày nay người ta không chỉ đói cơm ăn, thiếu áo mặc mà còn cần sự cảm thông và chia sẻ, cần tình thương mến và rất cần những cử chỉ quan tâm chăm sóc của tha nhân. Nhưng Chúa ơi! Sao chúng con quá ích kỷ với nhau. Chúng con thường có thái độ bàng quan, dửng dưng trước những bất hạnh của tha nhân. Chúng con cũng còn thiếu cả trách nhiệm với gia đình, đôi khi vì lười biếng mà chúng con đã chồng chất gánh nặng lên vai cha mẹ và anh em. Chúng con thiếu mau mắn chia sẽ trách nhiệm với gia đình. Chúng con ngại đưa tay giúp đỡ thi ân. Chúng con chần chờ khi phải đến viếng thăm nhau. Chúng con thường tìm vui thú cho bản thân hơn là lo lắng phục vụ cho lợi ích cộng đoàn. Chúng con đã không dùng tài năng Chúa ban để phục vu cộng đoàn nhưng chỉ lo thỏa mãn nhu cầu của bản thân. Xin Chúa tha thứ cho những thiết sót của chúng con.

Lạy Chúa Giêsu mến yêu, xin cho cuộc đời chúng con cũng là tấm bánh làm vui lòng mọi người qua sự chia sẻ trong yêu thương và phục vụ của chúng con. Amen.


Chu toàn bổn phận


Chu toàn bổn phận
Lời Chúa: Mt 17,22-27
"Để khỏi làm gai mắt họ, anh ra biển thả câu; anh sẽ thấy một đồng tiền bốn quan; anh lấy đồng tiền ấy, nộp thuế cho họ." (Mt 17,27).
Món Quà Vô Giá
Một người đàn bà giàu có đang hấp hối trên giường bệnh. Trong tờ chúc thư để lại, bà kể tên của tất cả mọi người thân thuộc và xa gần sẽ hưởng gia tài của bà. Tuyệt nhiên, bà không hề đá động đến cô gái nghèo và trung thành hầu hạ bà từng giây từng phút. Quà tặng duy nhất mà bà tặng cho cô đó là một thánh giá được bọc thạch cao.
Cô gái nhận lấy món quà nhưng lòng cô đầy cay đắng buồn phiền. Cô tự nghĩ: mình đã trung thành phục vụ, hầu hạ sớm hôm để rồi chỉ được món quà không ra gì.
Không còn đủ bình tĩnh để nuốt lấy từng giọt cay đắng, cô đã kéo thập giá xuống khỏi tường và ném tung trên nền nhà. Cây thập giá vỡ tung và kìa, trước sự ngạc nhiên của cô, tất cả những mảnh vụn thoát ra khỏi lớp vỏ thạch cao đều là những viên kim cương óng ánh...
Cô gái chỉ có thể hiểu được lòng tốt của người chủ khi cô nhận ra giá trị của món quà... Lắm khi Thiên Chúa cũng gửi đến cho chúng ta những món quà được bao bọc bằng hình thù của thập giá. Sự sần sù và dáng vẻ thê thảm của thập giá làm ta không thể hiểu được lòng tốt của Thiên Chúa. Thiên Chúa yêu thương chúng ta, Thiên Chúa không bao giờ muốn điều dữ cho chúng ta. Tất cả mọi sự xảy đến cho chúng ta đều nhằm dẫn đưa chúng ta đến nguồn hạnh phúc cao cả hơn.

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,
Chúng con tin thờ Chúa đang ngự thật trong phép Thánh Thể. Qua bí tính Thánh Thể, Chúa luôn hiện diện trong cuộc đời chúng con. Chúng con xin ca ngợi tình thương vô bờ bến của Chúa. Xin giúp chúng con biết vì Chúa để sống yêu thương mọi người, và luôn chu toàn với bổn phận hằng ngày của mình trong tính yêu với Chúa và mọi người.
Lạy Chúa Giê-su mến yêu, Chúa là hạt lúa đã gieo vào trần gian. Chúa gieo yêu thương. Chúa gieo hạnh phúc. Chúa đã làm cho hoa yêu thương và hạnh phúc đến với mọi người qua đời sống tận hiến hy sinh của Chúa. Xin dạy chúng con biết yêu thương anh em như chính Chúa đã nêu gương cho chúng con. Xin tha thứ vì những lần chúng con vì lười biếng mà bỏ bê bổn phận, vì thiếu trách nhiệm mà gây nên những khổ đau cho cha mẹ và ông bà. Xin tha thứ vì những lần chúng con gieo vãi hận thù, ghen tương, đố kỵ bởi đời sống ích kỷ tầm thường của chúng con.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết tìm kiếm và xây dựng những giá trị Nước Trời trong những bổn phận hằng ngày và trong những nghĩa cử yêu thương nhỏ bé của chúng con dành cho tha nhân, vì chưng "nên thánh là chu toàn bổn phận". Amen

Kẻ bé mọn



-         Kẻ bé mọn
Lời Chúa: Mt 18,1-5.10.12-14
“Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời.” (Mt 18,4)
    Lúc ấy, các môn đệ lại gần hỏi Đức Giê-su rằng : "Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời ?"  Đức Giê-su liền gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ông  và bảo : "Thầy bảo thật anh em : nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.

 Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời.

Còn ai tiếp đón một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy.

   Anh em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này ; quả thật, Thầy nói cho anh em biết : các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.

      Anh em nghĩ sao ? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao ?  Và nếu may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc.  Cũng vậy, Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất."
Cầu nguyện: Lạy Chúa,xin Chúa cho chúng con sống tinh thần trẻ thơ trước mặt Chúa,luôn sống tin tưởng trọn vẹn vào Thiên Chúa.Xin Chúa gìn giữ các trẻ em trước những gương xấu và tệ nạn đang tràn lan trong xã hội. Amen

Thầy giữa họ



-         Thầy giữa họ
Lời Chúa: Mt 18, 15-20

"Ở đâu có hai hoặc ba người tụ họp nhân danh Thầy, thì Thầy ở giữa những người ấy." (Mt 18,20).
Câu chuyện: Còn Tình nàoCao Quý Hơn
Vào khoảng cuối tháng 7/1941, một tù nhân đã trốn khỏi trại tập trung Auschwitz. Theo quy định của những người Ðức quốc xã đang điều khiển trại, cứ một tù nhân đào thoát, thì 10 người khác phải thế mạng.

Duyệt qua khu biệt giam, viên chỉ huy Fritsch trỏ tay vào hàng rào các tù nhân và ông đếm từ 1 đến 10. Mười người bị tử thần chiếu cố đã lần lượt tiến đến trước mặt người đồ tể. Người thứ mười đứng cạnh cha Maximiliano Kobel chợt la lên thảm thiết: "Vợ tôi, con tôi, trời ơi! Tôi sẽ không bao giờ gặp được vợ con tôi". Cha Maximiliano Kobel đã kéo người tử tội thứ mười đó lại và ngài tiến ra đứng thế chỗ cho anh...

Sau này, Francis Gajownizcek, người đàn ông đã được cha Maximiliano Kobel chết thế đã kể lại: Tinh thần trong trại thay đổi hẳn. Sự kiện này đã tạo ra một ấn tượng cao đẹp vàsâu xa... Vị linh mục dòng Fanxico đó không những chỉ chia sẻ cho các bạn tù một mẩu bánh, vài muỗng xúp, nhưng là chính mạng sống của mình để chuộc mạng cho người khác...

Liên tiếp trong hai tuần, cha Maximiliano Kobel đã phải nhịn đói, nhịn khát để chờ chết. Cơn hấp hối kéo dài quá lâu khiến những người Ðức quốc xã không thể chờ đợi được. Sau cùng, viên lý hình đã kết thúc cuộc đời của cha bằng một mũi thuốc độc.

Thân xác của cha đã được hỏa táng và tro tàng đã được rắc trên đồng lúa như phân bón. Nguyện ước lúc thiếu thời của cha đã được thành tựu: "Tôi ước ao được hóa thành tro bụi vì Ðức Trinh Nữ Vô Nhiễm nguyên tội. Ước gì tro đó được reo rắc khắp nơi trên thế giới để không còn một mảnh thi hài nào còn sót lại...".

Nhà tù nào cũng có thể là một hỏa ngục: hỏa ngục của hận thù, của ích kỷ, của phản bội. Có lẽ nhiều người Việt Nam đã và đang trải qua những hành hạ dã man gấp bội phần những gì đã diễn ra trong các trại tập trung thời Ðức quốc xã...

Nhà tù có thể là hỏa ngục, nhưng cũng có thể là Thiên Ðàng: Thiên Ðàng của hy sinh, nhẫn nhục, yêu thương, tha thứ, quảng đại... Biết bao nhiêu hoa thơm đã chớm nở trong cảnh khốn cùng ấy. Khốn khổ càng nhiều, hy sinh càng cao.
"Không có tình yêu nào cao quý bằng tình yêu của người thí mạng sống vì người mình yêu". Chúa Giêsu đã tuyên bố như thế và Ngài đã đi đến cùng cam kết của Ngài. Cái chết của Chúa Giêsu trên thập giá không những là sự thể hiện của sự độc ác dã man của con người, nó còn là dấu chỉ của mối tình của một người đã yêu và yêu cho đến cùng...

Cái chết hy sinh vì người khác, Chúa Giêsu muốn luôn được tiếp tục qua cuộc sống của người Kitô. Ðã có rất nhiều người đã lập lại cái chết đó qua suốt lịch sử của Giáo Hội và hiện nay, còn biết bao nhiêu người vẫn còn tái diễn cái chết đó qua những hy sinh hằng ngày của mình...

Hôm nay, chúng ta kính nhớ thánh Maximiliano Kobel, ngươòi đã chết thay cho một người bạn tù. Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II đã phong thánh cho ngài ngày 10/10/1982 và đặt ngài làm quan thầy của thời đại khó khăn. Kinh nghiệm của ngài chắc chắn đang tái diễn hằng ngày trong xã hội chúng ta, trong đó người Kitô không ngừng được mời gọi để quên mình và sống cho người khác.
Cầu nguyện: Lạy Chúa,xin Chúa ban cho mỗi thành viên sống và hoạt động trong tập thể chúng con luôn luôn biết sống khiêm tốn để chúng con dễ dàng sửa lỗi cho nhau. Amen

Thật có Phúc



         Thật có Phúc.
Lời Chúa: Lc 1, 39-56
"Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường." (Lc1,49.52)
chuyện kể:Marilyn, Chúng Tôi Thông Cảm Với Cô
"Marilyn, chúng tôi thông cảm với cô": đó là hàng chữ mà hiện nay hàng ngàn du khách đều lâm râm đọc mỗi khi đứng mặc niệm trước mộ của nữ minh tinh Marilyn Monroe tại nghĩa trang Westwood, nằm ở phía Tây thành phố Los Angeles.

Hiện nay, từng giây, từng phút, hàng ngàn cánh hoa được du khách mang đến, phủ kín nơi an nghỉ của người nữ minh tinh xấu số này. Ngày 15/8/1962, người nữ minh tinh với mái tóc bạch kim óng ả lặng lẽ ra đi không một lời dã biệt. Cuộc quên sinh của cô, cho đến nay vẫn còn là một bí ẩn. Giữa lúc danh vọng đang lên, giữa lúc tiền bạc đang vào ngút ngàn, Marilyn đã chọn lấy cái chết...

Randall Reise, tác giả viết lại cuộc đời của Marilyn Monroe, đã nhận định như sau: "Marilyn không còn là một con người nữa. Cô đã trở thành một huyền thoại. Cô không còn là một nhân vật của Holywood nữa. Cô đã trở thành một yếu tố trong nền văn hóa của nước Mỹ".

Marilyn đã trở thành lý tưởng của rất nhiều ca sĩ và minh tinh điện ảnh hiện nay. Nhưng mãi mãi, cô đã trở thành một câu hỏi lớn cho con người của thời đại: Con người bởi đâu mà ra? Con người sinh ra để làm gì? Ðâu là ý nghĩa của cuộc sống? Tiền bạc, danh vọng có làm cho con người được hạnh phúc không? Marilyn Monroe là hiện thân của những câu hỏi ngàn đời ấy...

"Marilyn, chúng tôi thông cảm với cô", bởi vì cô đã không ngừng bị dằn vặt bởi những khắc khoải quá lớn về cuộc sống. Chúng tôi thông cảm với cô, bởi vì thiếu một niềm tin vào cuộc sống, thì không còn chọn lựa nào hơn là cái chết...

Hôm nay, chúng ta mừng kính Mẹ hồn xác lên trời...

Ngày 22/7/1973, thành phố Giêrusalem đột nhiên biến thành nhộn nhịp khác thường, từng đoàn người tuôn đến vườn Giêtêmani... Có tin cho biết các nhà khảo cổ đã tìm thấy tảng đá trong mồ nơi đặt xác Ðức Mẹ. Ðức Mẹ đã chết. Ðó có lẽ phải là khẳng định đầu tiên mà các nhà khảo cổ có thể đưa ra khi tìm thấy tảng đá...

Chết là số phận tất yếu của thân phận con người. Chúa Giêsu đã chết. Có ai thoát khỏi sự chết! Nhưng có nhiều cái chết. Chúa Giêsu đã chết để phục sinh. Ðức Mẹ đã chết để được cất nhắc cả hồn xác về trời. Với Chúa Giêsu và Ðức Mẹ, cái chết là khởi đầu của hy vọng. Cái chết là ý nghĩa của cuộc sống, bởi vì có chết mới được sống đời đời...

Nếu cái chết của Marilyn Monroe là một dấu hỏi được đặt ra về ý nghĩa của cuộc sống, thì cái chết của Mẹ Maria chính là câu trả lời. Qua cái chết để được cất nhắc về trời, Mẹ Maria đã cho chúng ta thấy được ý nghĩa của cuộc sống, của cái chết và như vậy Mẹ trở thành chính niềm hy vọng của chúng ta.

Trong một cuộc sống không dư tiền dư của như Marilyn đã từng sống, chúng ta vẫn nhận ra được ý nghĩa của cuộc sống. Trong ý nghĩa đó, cái chết đã trở thành khởi điểm cho một sự biến đổi mà chính Ðức Maria đã là dấu hiệu báo trước cho chúng ta... Xin cho niềm tin này củng cố chúng ta trong cuộc sống hiện tại. Xin cho chúng ta luôn biết hướng nhìn về Mẹ Maria, như là đèn pha cho chúng ta giữa những u tối và cuồng phong của cuộc sống.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể !
Mầu nhiệm Mẹ lên trời nói cho chúng con biết cuộc phiêu lưu của đức tin sẽ kết thúc thế nào. Là Hòm bia của Giao ước mới, hôm nay Mẹ đã bước vào vinh quang của Chúa Cha. Mẹ được hưởng phúc vinh quang, là hình ảnh tương lai của chúng con.
Xin cho con: có trí khôn của Mẹ, để chúc tụng Chúa và thi hành mọi Lời Chúa dạy; có đôi mắt của Mẹ, để nhận ra những nhu cầu của anh chị em con; có đôi chân của Mẹ, để mau mắn đến với người yếu đau hoạn nạn; có đôi tay của Mẹ, để chia sẻ với người đói khát cơ cầu; có trái tim của Mẹ, để ngợi khen Chúa và yêu thương hết thảy mọi người.
Và trên hết, lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin cho con ghi nhớ bí quyết giản dị này: “Muốn nên thánh, con hãy bắt chước trẻ thơ; nó không hiểu lý thuyết gì, nhưng nó nhìn mẹ nó, nó làm theo mẹ nó, nó tin mẹ nó biết tất cả, làm đúng tất cả. Nhìn Mẹ Maria, làm như Mẹ Maria, con sẽ nên Thánh:

Gìn giữ hôn ước



-         Gìn giữ hôn ước
Lời Chúa: Mt 19,3-12
"Vì các ông lòng chai dạ đá, nên ông Mô-sê đã cho phép các ông rẫy vợ, chứ thuở ban đầu, không có thế đâu." (Mt 19,8)
Chuyện kể:
Anh Ấy Chưa Bao Giờ Trưởng Thành
Ngày 16/8 kỷ niệm ngày qua đời của Elvis Presley, ca sĩ được xem như là thần tượng của nhạc Rock tại Hoa Kỳ trong thập niên 70.
Xuất thân từ một gia đình nghèo, lại mang tính nhút nhát, Elvis thường trở thành trò cười cho bạn bè trong lớp. Nhưng luôn ôm ấp trong mình giấc mơ trở thành ca sĩ, Elvis đã thắng được tính nhút nhát của mình để trở thành một ngôi sao sáng chói trong nền âm nhạc Mỹ quốc...
Danh vọng và tiền bạc đến quá nhanh khiến Elvis không kịp chuẩn bị cho mình một triết lý sống vững chắc. Anh mua cho người mẹ một ngôi biệt thự lộng lẫy xa hoa. Cá nhân anh thì lại vung vãi tiền bạc trong không biết bao nhiêu thú vui phù phiếm. Cuộc hôn nhân đầu tiên đã đổ vỡ, chỉ để lại cho anh cay đắng buồn phiền...
Sự ái mộ của dân chúng dường như không đủ để lấp đầy khoảng trống vắng quá lớn trong tâm hồn anh. Ma túy và các thứ thuốc an thần cũng không đủ hiệu lực để xoa dịu bao nỗi khắc khoải trong anh...
Buổi sáng ngày 16/8/1977, sau một đêm thức trắng để đọc sách, Elvis đã được tìm thấy trong phòng tắm của anh, mặt úp xuống sàn nhà, sau một cơn chống trả mãnh liệt với tử thần... Anh đã tắt thở ngay sau khi được trở vào bệnh viện.
Priscilla, người vợ đầu tiên của Elvis đã thốt lên như sau: "Cái chết của Elvis khiến tôi nghĩ nhiều về chính cái chết của tôi... Tôi chợt nhận ra rằng tôi cần phải chia sẻ với người khác nhiều hơn. Khi trở thành một ngôi sao trong nền âm nhạc, Elvis còn quá trẻ để có thể biết cách sử dụng tiền tài, danh vọng đang đến với anh. Anh chỉ là một nạn nhân. Anh bị hủy diệt bởi chính những người ái mộ anh. Anh cũng là nạn nhân của chính hình ảnh mà anh đã tự tạo ra. Anh chưa bao giờ sống như một người thực sự, anh chưa bao giờ trưởng thành, anh chưa bao giờ ra khỏi cái vỏ ốc ấm áp của anh để cảm nghiệm được thế giới bên ngoài".
Bảo rằng tiền bạc, danh vọng không làm cho con người hạnh phúc có lẽ cũng bằng thừa. Biết bao nhiêu người đã đi tìm hạnh phúc trong của cải chóng qua ở đời này, rốt cục, họ chỉ gặp thất vọng, chán nản ê chề... Thánh Augustinô đã được coi như là một hiện thân của một cuộc tìm kiếm không ngừng. Tìm kiếm hạnh phúc trong hiểu biết, tìm kiếm hạnh phúc trong khoái lạc v.v..., tất cả chỉ để lại trong tâm hồn ngài nỗi trống vắng ê chề. Cuối cùng ngài đã tìm ra chân lý: "Lạy Chúa, Chúa dựng nên con cho chính Chúa, tâm hồn con chỉ ngơi nghỉ khi được yên nghỉ trong Chúa...".
Phải, chỉ có Chúa mới có thể lấp đầy nỗi khao khát hạnh phúc trong lòng người... Người Kitô chúng ta luôn được mời gọi để tìm kiếm Chúa trong những cái chóng qua ở đời này. Giá trị cao cả nhất để chúng ta đeo đuổi không phải là tiền của, danh vọng, nhưng chính là Chúa và những giá trị của Nước Trời.
Suy niệm: Gia đình là nền tảng của xã hội và giáo hội.Nhưng ngày nay,gia đình đang phải đối diện với rất nhiều vấn đề phức tạp:gia đình đổ vỡ,vợ chồng ly dị,những đứa trẻ không cha,không mẹ.Người ta cũng thấy rằng ly dị không phải là giải pháp tốt cho hạnh phúc gia đình.Đối với người Kitô hữu ,trong Hội Thánh có nhân luật và thiên luật.Nhân luật thì có thể thay đổi,vì chính con người làm ra nó,thiên luật là luật của Thiên Chúa,không thể thay đổi.
Cầu nguyện: Lạy Chúa,xin giúp các gia đình Kitô hữu biết ý thức và tuân giữ luật của Chúa.Xin cho những người đang sống đời hôn nhân biết trân trọng và gìn giữ hôn ước mà họ đã cam kết.

Người Hành Khất Quảng Ðại



-         Người Hành Khất Quảng Ðại

Bangladesh là một trong những quốc gia nghèo nhất trên thế giới. Dĩ nhiên, trong một nước nghèo, thì hành khất vẫn là nghề thịnh hành nhât. Một nhà truyền giáo đã thuật lại một trường hợp hành khất lạ lùng như sau:
Sau một ngày làm việc nặng nhọc, một người đàn ông nọ đi về nhà mình không ngoài một phương tiện nào khác hơn là đôi chân. Người đàn ông dừng lại dưới một bóng cây và thiếp ngủ. Dáng vẻ của ông tiều tụy đến độ người qua lại lầm ông với một người hành khất. Không ai bảo ai, kẻ qua người lại đều dừng lại và bỏ vào chiếc mũ của ông vài đồng xu nhỏ. Không mấy chốc, chiếc mũ cũ kỹ đầy tiền.
Vừa thức giấc, người đàn ông ngạc nhiên trước sự quảng đại của khách qua đường. Oâng đếm từng đồng xu nhỏ: số tiền còn lớn hơn cả một ngày công của ông. Người đàn ông mỉm cười về nghề hành khất bất đắc dĩ của mình. Chợt nhìn thấy xung quanh mình có nhiều người hành khất đui mù tàn tật, người đàn ông lặng lẽ đi đến từng người và chia đều cho họ số tiền ông đã thu được và tiếp tục đoạn đường còn lại.

Lời Chúa: Đức Giêsu bảo : "Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn." (Mt 14,16)
Cầu Nguyện: Lạy Chúa giêsu, Xin cho chúng con biết chia sẻ những gì Chúa đã ban cho chúng con để giúp đỡ mọi người, cũng như người hành khất bất đắc dĩ kia biết cho đi những đồng tiền mà mình nhận được, Xin Chúa giúp chúng con cũng trở thành tấm bánh để hoà tan trong anh em. Xin giúp chúng con luôn trở thành người hữu ích cho cộng đoàn bằng đời sống yêu thương và phục vụ vì lợi ích của tha nhân.Amen

HÃY BIẾT QUÝ TRỌNG TỪNG GIÂY PHÚT MÀ BẠN CÓ !!!



-         HÃY BIẾT QUÝ TRỌNG TỪNG GIÂY PHÚT MÀ BẠN CÓ !!!

Có một ngân hàng, mỗi buổi sáng, cung cấp vào tài khoản của bạn 86.400 USD.

Số dư trong tài khoản không được phép chuyển từ ngày này qua ngày khác.

Mỗi buổi chiều, ngân hàng sẽ hủy bỏ hết số dư còn lại mà bạn đã không dùng hết trong ngày.

Bạn sẽ phải làm gì ? Sử dụng hết số tiền đó, dĩ nhiên !
Mỗi người trong chúng ta đều có một ngân hàng như vậy.
Tên ngân hàng là THỜI GIAN.
Mỗi buổi sáng, ngân hàng này cung cấp cho bạn 86.400 giây.
Vào mỗi buổi tối, ngân hàng sẽ xóa bỏ, coi như bạn mất, thời gian mà bạn không đầu tư được vào các mục đích tốt.
Ngân hàng không cho phép bạn được để lại số dư trong tài khoản.
Cũng không cho phép bạn bội chi.

Mỗi ngày, ngân hàng lại mở một tài khoản mới cho bạn.
Mỗi tối nó lại hủy hết những gì còn lại trong ngày.
Nếu bạn không dùng được hết thời gian mà bạn có trong ngày,người bị mất chính là bạn.
Không có chuyện quay lại ngày hôm qua.
Không có chuyện tiêu trước cho “ngày mai”
Bạn phải sống bằng những gì bạn có trong tài khoản ngày hôm nay.
Hãy đầu tư vào đấy bằng cách nào đó,
để bạn có thể nhận được nhiều sức khỏe, hạnh phúc, và thành công nhất !
Đồng hồ vẫn đang chạy. Hãy cố thực hiện thật nhiều trong ngày hôm nay.

Để biết được giá trị của MỘT NĂM,
hãy hỏi một học sinh bị ở lại một lớp.

Để biết được giá trị của MỘT THÁNG,
hãy hỏi một người mẹ sinh con thiếu tháng.

Để biết được giá trị của MỘT TUẦN,
hãy hỏi biên tập viên của một tuần báo.

Để biết được giá trị của MỘT GIỜ,
hãy hỏi những người yêu nhau đang mong chờ được gặp nhau.

Để biết được giá trị của MỘT PHÚT,
hãy hỏi một người bị lỡ chuyến tàu.

Để biết được giá trị của MỘT GIÂY,
hãy hỏi một người vừa thoát khỏi một tai nạn.

Để biết được giá trị của MỘT PHẦN NGÀN GIÂY,
hãy hỏi người vừa nhận được huy chương bạc trong kỳ thi Olympic.

Hãy quý trọng từng giây phút mà bạn có !
Và hãy nên quý thời gian hơn nữa bởi vì bạn đang chia sẻ thời gian đó với ai đấy thật đặc biệt đối với bạn, đủ đặc biệt để có thể chia sẻ thời gian của bạn.

Và hãy nhớ rằng thời gian chẳng chờ đợi ai cả.
Ngày hôm qua đã là lịch sử. Ngày mai là một bí ẩn.
Hôm nay là quà tặng. Cũng vì vậy mà nó được gọi là PRESENT !
(có nghĩa là HIỆN TẠI, mà cũng có nghĩa là QUÀ TẶNG )
"Nếu hạt lúa mì rơi xuống đất mà không thối đi, thì nó chỉ trơ trọi một mình, nhưng nếu nó thối đi, thì nó sinh nhiều bông hạt." (Ga 12,24)
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã ban cho mỗi người chúng con một tài khoản là 86.400 giây trong một ngày để chúng con sử dụng vào những mục đích tốt đẹp. Xin cho chúng con luôn biết quý trọng từng giờ, từng phút , từng giây để chúng con biết làm những công việc hữu ích để thời gian có trôi qua chúng con cũng không bị mất đi mà xin ích lợi cho chúng con, xã hội và làm sáng danh Chúa. Xin Chúa giúp sức cho chúng con để chúng con biế sống can đảm từng ngày, chết đi những thói hư tật xấu trong con để đón nhận những điều tốt đẹp trong cuộc sống hằng ngày. Amen.

Bí Quyết Hạnh Phúc



-         Bí Quyết Hạnh Phúc

Trong một chương trình truyền hình Mỹ, người ta phỏng vấn một cụ già, tuổi hạc rất cao. Người ta đặt câu hỏi như sau: "Thưa cụ, chắc cụ có một bí quyết đặc biệt để được hạnh phúc?"
Cụ già trả lời một cách đơn sơ như sau: "Không, tôi chẳng có bí quyết nào gọi là đặc biệt cả. Trái lại, nó rất đơn giản như chiếc mũi trên mặt ông vậy!". Cụ già giải thích như sau: "Mỗi buổi sáng mai, lúc thức dậy, tôi có hai điều chọn lựa, một là sống hạnh phúc, hai là sống bất hạnh. Ông nghĩ xem, tôi sẽ chọn điều nào? Dĩ nhiên tôi phải chọn được hạnh phúc".
Câu trả lời trên đây của cụ già thật đơn giản. Abraham Lincol đã nói như sau: "Con người sở dĩ có được hạnh phúc, sung sướng hay không cũng tại lòng tưởng nghĩ như vậy". Bạn có thể hạnh phúc, nếu bạn muốn như thế. Ðó là điều dễ thực hiện nhất trên đời. Bạn hãy chọn lựa sự bất hạnh. Ði đến đâu bạn cũng than thân trách phận, chắc chắn bạn sẽ được như ý. Nhưng nếu lúc nào bạn cũng tự nhủ rằng: "Mọi việc đều tốt đẹp, đời vẫn đẹp và đáng sống. Tôi chọn sống hạnh phúc", thì chắc chắn bạn sẽ được điều bạn muốn.
Trẻ con rành về nghệ thuật sống hạnh phúc hơn người lớn. Trẻ em mang vào giấc ngủ của mình vô số những mộng mơ và chúng cũng thức giấc với vô số những mộng ước, trong đó cơ bản nhất vẫn là được vui chơi.
Người lớn mà có được một tinh thần như trẻ thơ lúc tráng niên và vào tuổi già, thì quả là một thiên tài, vì họ nắm được niềm hạnh phúc thật trong tâm hồn mà Chúa đã dành để cho tuổi thanh xuân. Chúa Giêsu quả là tế nhị khi Ngài nói với chúng ta rằng cần phải có tinh thần trẻ thơ thì mới vào được Nước Trời. Nước Trời là gì nếu không phải là được sống hoan lạc trong tình yêu thương của Chúa?
Lời Chúa:
"Đang khi cầu nguyện, diện mạo Người biến đổi khác thường và áo Người trở nên trắng tinh sáng láng." (Lc 9,29)
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa là Chân Thiện Mỹ, xin cho chúng con luôn biết tìm kiếm Chúa và cầu nguyện với Chúa trong mọi hoàn cảnh. Vì Chúa là nguồn hạnh phúc đời con. Xin cho con cũng có tinh thần trẻ thơ để được sống hoan lạc trong tình yêu thương của Chúa. Amen.

Nợ tình yêu



-         07- Nợ tình yêu
Chuyện kể: Ðại thi hào Rabindranath Tagore của Ấn Ðộ có kể câu chuyện ngụ ngôn như sau:
Khi còn trẻ, tôi cảm thấy tràn đầy năng lực... Một buổi sáng nọ, tôi ra khỏi nhà và hô lớn: "Tôi sẵn sàng phục vụ bất cứ ai muốn". Thế là tôi hăm hở lên đường và trong tư thế sẵn sàng phục vụ bất cứ ai chờ đợi. Từ đằng xa, đức vua và đoàn tùy tùng tiến đến. Vừa nghe tiếng tôi, ngài đã dừng lại và nói với tôi: "Ta đưa ngươi vào cung hầu hạ ta và bù lại, ta sẽ ban cho ngươi quyền hành". Ngẫm nghĩ, không biết dùng quyền hành để làm gì, tôi đành lặng lẽ bỏ đi...Tôi tiếp tục ra đi và hô lớn: "Tôi sẵn sàng phục vụ bất cứ ai muốn". Chiều hôm đó, có một cụ già ngỏ ý thuê tôi và để đền bù, cụ cho tôi những đồng bạc mà âm thanh vang lên như bản nhạc. Nhưng tôi cảm thấy không cần tiền bạc, cho nên đành tiếp tục ra đi.
Tôi tiếp tục ra đi và tiến gần đến một căn nhà xinh đẹp. Một em bé gái xinh đẹp chào tôi và đề nghị với tôi: "Tôi thuê anh và bù lại, tôi sẽ tặng cho anh nụ cười của tôi". Tôi cảm thấy do dự. Một nụ cười sẽ kéo dài bao lâu? Chỉ trong chớp nhoáng, cô bé đã biến vào bóng tối...
Khi tôi rời bỏ căn nhà xinh đẹp, thì trời cũng đã tối. Tôi ngã người trên thảm cỏ và ngủ thiếp. Sáng ngày hôm sau, tôi thức giấc trong sự mệt mỏi. Khi mặt trời vừa lên, tôi đi lần ra bãi biển. Một cậu bé đang chơi đùa trên cát. Vừa thấy tôi, nó ngẩng đầu lên, mỉm cười như thể đã từng quen biết với tôi. Một lúc sau, nó nói với tôi: "Tôi sẵn sàng thuê anh và bù lại, tôi không có gì để cho anh cả". Tôi đón nhận ngay giao kèo của cậu bé. Và chúng tôi bắt đầu chơi đùa với nhau trên bãi cát. Những người qua lại ngỏ ý muốn thuê tôi, nhưng tôi từ chối, bởi vì từ ngày hôm đó, tôi mới thực sự cảm thấy mình là một con người tự do.

Không gì quý bằng độc lập tự do: không chừng câu khẩu hiệu quen thuộc này ứng dụng một cách rất xác thực vào đời sống Ðức Tin của chúng ta... Chúng ta tuyên xưng Chúa Giêsu là Ðấng Cứu Thoát, bởi vì Ngài đến để giải phóng chúng ta, Ngài đến để làm cho chúng ta được tự do. Và tự do mà Ngài mang lại cho chúng ta là gì nếu không phải là tự do khỏi tội lỗi, tự do khỏi đam mê, tự do khỏi ích kỷ, tự do khỏi danh vọng, tiền bạc và tất cả những gì ràng buộc con người...

Suy niệm: Tác giả muốn đề cập đến một khía cạnh khác: "Chẳng ai cho không ai cái gì bao giờ"Ở đời, vẫn thường nghe có câu: "Chẳng ai cho không ai cái gì bao giờ". Lẽ thường tình, đã cho thì phải nhận lại. Không nhiều thì ít, ai cũng muốn nếu mình cho đi cái gì đó, giúp ai điều gì đó, chí ít cũng phải được lời cám ơn, hay là chút gì đó, hay là ..., hay là ..v..v. Tóm lại, chẳng ai cho không ai cái gì bao giờ.
Lại nói nếu đã cho ai mà không đòi hỏi gì, có khi lại còn bị cho là "người kỳ lạ", "sao lại có người như thế nhỉ?". Vì lẽ cũng không ai muốn nợ ai điều gì cả. Vậy chẳng khác gì lại rơi vào tình huống của nhân vật trong câu chuyện. Cho mà không nhận, người nhận sẽ thiếu nợ, nhưng nếu nhận rồi, người cho lại mất tự do, vì đã nhận phần đền bù của mình. Bởi mọi sự so sánh đều là khập khiễng, hai người chắc chắn sẽ nợ nhau.
Thế nhưng nhân vật đã chọn cho mình phương cách chẳng phải là rất khôn ngoan sao. Hy sinh chính mình để được ích cho tha nhân. Và món nợ anh làm chủ, đó là món nợ tình thân, món nợ tình yêu anh đã ban tặng. Món nợ này, chẳng thể nào có thể hòa giải để hết được; nhưng nó sẽ biến đổi thành mối dây liên kết những con người này lại. Người lạ thành anh em, thù địch thành bạn hữu. Hóa ra người cho không biếu không lại trở thành chủ nợ tình yêu vĩ đại. Và đúng vậy "Chẳng ai cho không ai cái gì bao giờ". Một lựa chọn thật khôn ngoan.

Nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác (Ga 12,24)

Cầu nguyện:
Mỗi người được sinh ra trên trái đất này đã được ban cho quyền tự do, quyền bình đẳng và tình yêu thương. Ước mong sao mỗi người biết trân trọng giá trị đó của bản thân và đem nó sinh ích cho nhân loại.

Lòng tin


Lòng tin
Lời Chúa: Mt 15,21-28
Chúa Giêsu trả lời cùng bà ấy rằng: "Này bà, bà có lòng mạnh tin. Bà muốn sao thì được vậy".
Chuyện kể: Người Tử Tù
Tại một nhà tù nọ, có một người đàn ông bị kết án tử hình. Nhưng người ta thấy anh không hề tỏ ra nao núng, trái lại lúc nào cũng vui tươi ca hát.
Ngày nọ, các quản giáo bắt gặp anh đang chơi tây ban cầm trong sân chơi của trại tù. Ðám đông bu quanh anh, lúc đầu còn nhút nhát, về sau mọi người cùng hát theo tiếng đàn của anh. Thấy thế, ban giám đốc nhà tù mới ra lệnh không cho anh được chơi đàn nữa.
Nhưng ngày hôm sau, tù nhân đã có bản án tử hình ấy vẫn tiếp tục ra sân chơi và đàn ca như mọi ngày. Ðám đông tù nhân cũng tuôn đến ca hát với anh. Không chịu nổi nữa, những người canh tù sấn đến túm lấy anh và chặt đứt những ngón tay của anh. Họ nghĩ rồi đây anh sẽ không còn chơi đàn được nữa và như vậy đám đông cũng không còn tụ tập được nữa. Nhưng ngày hôm sau, cũng người tử tội ấy, cũng đám đông ấy tụ tập lại trong sân tù và với đôi tay cụt, anh vẫn có thể đàn được những điệu nhạc càng thảm thiết hơn. Lần này, những tên canh tù lôi anh đi và đập nát chiếc đàn.
Ngày hôm sau, con người đáng thương ấy cũng trở lại sân chơi và cất tiếng hát vang. Tiếng hát ca của anh dặt dìu, tha thiết và mời gọi đến nỗi đám đông cũng kéo đến hòa cùng tiếng hát với anh. Lần này, những tên canh tù mới đưa anh đi và họ cắt lưỡi anh. Họ nghĩ rằng tiếng đàn đã bị dập tắt, tiếng ca cũng sẽ bị tắt lịm và như vậy, không còn ai sẽ tụ tập trong sân nữa.
Nhưng trước sự ngạc nhiên của mọi người, ngày hôm sau, người tử tội vẫn trở lại sân chơi. Lần này, anh không đàn, không hát, nhưng nhảy múa theo một điệu nhạc câm mà chỉ mình anh mới có thể nghe được. Không mấy chốc, đám đông tù nhân kéo đến và họ nhảy múa xung quanh con người khốn khổ ấy.
Câu chuyện trên đây nhắc chúng ta nhớ đến một vũ công Ấn Ðộ tên là Sudha Chandran. Chính lúc cô đạt đến tuyệt đỉnh của danh vọng cũng là lúc bàn chân phải của cô phải bị cưa. Nhưng người vũ công đầy ý chí này đã không bỏ cuộc... Sau khi bình phục, cô đã ráp chân giả và luyện tập cho đến khi nhuần nhuyễn trở lại như trước. Khi được hỏi: "Làm thế nào để có thể nhảy múa bình thường trở lại?". Cô trả lời: "Chúng ta không nhất thiết cần có chân mới có thể nhảy múa được".
Thiên Chúa không ban cho chúng ta một số lượng nén bạc đồng đều. Kẻ được năm nén, người được hai nén, kẻ chỉ được một nén... Một nén đó có thể là một nén của nghèo nàn, bất hạnh, rủi ro, mất mát. Nhưng trong Tình Yêu Quan Phòng của Chúa, nén bạc vẫn có thể sinh lời được những hoa trái của yêu thương, của tin tưởng, của lạc quan vui sống...
Chúng ta không nhất thiết cần có đôi chân mới nhảy múa được. Chúng ta có thể nhảy múa với tâm hồn phấn khởi, chúng ta có thể ca hát với lòng tin yêu, vui sống..
Không gì có thể tách chúng ta ra khỏi lòng mến của Chúa. Dù tù đày, dù bệnh tật, dù khốn khổ đến đâu, nếu chúng ta có lòng mến, thì cuộc sống trơ trụi, nghèo hèn của chúng ta vẫn luôn là bài ca chúc tụng, tri ân dâng lên Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa,xin Chúa giúp mọi người chúng con có lòng tin Chúa mạnh mẽ,và giúp chúng con biết bền đỗ cầu nguyện trong những hoàn cảnh khó khăn để được Chúa ban ơn cứu giúp phần hồn và phần xác. Amen

Lửa mến



-         Lửa mến
Lời Chúa: Lc 12, 49-53

"Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian và Thầy mong muốn biết bao cho lửa cháy lên." (Lc 12,49)
Chuyện kể: Ngài Là Sự Bình An Của Chúng Ta
Năm 1899, cuộc xung đột biên giới giữa hai nước Chile và Argentina suýt đưa tới một cuộc chiến tranh khốc liệt... Mùa Phục Sinh năm 1900, quân đội của hai bên đã sẵn sàng giao tranh với nhau.
Trong suốt tuần thánh năm đó, vị tổng giám mục Buenos Aires của Argentina đã đưa ra một lời kêu gọi tha thiết về Hòa Bình. Sứ điệp của ngài đã không mấy chốc được truyền sang Chile. Các giám mục của nước này cũng hưởng ứng nhiệt liệt lời kêu gọi. Giáo hội của hai bên đã làm áp lực để hai chính phủ ngồi vào bàn hội nghị với nhau qua trung gian của vua Edward thứ 7 của Anh quốc.
Không mấy chốc, một hòa ước đã được hai nước ký kết. Ðể nói lên thiện chí xây dựng hòa bình, quân đội Argentina đã gom góp lại một số khí giới và nung lên để rồi đúc thành một tượng Chúa Giêsu. Bức tượng đã được đặt tên là "Ðức Kitô của dãy núi Andes". Andes là dãy núi nơi đã có cuộc xung đột giữa hai quốc gia. Cánh tay phải của bức tượng được mở rộng để ban phép lành, còn cánh tay trái cầm thánh giá.
Chính phủ Argentina đã quyết định đưa bức tượng lên đỉnh núi ở cao độ gần 4 ngàn thước. Xe lửa di chuyển bức tượng đến chân núi. Sau đó, người ta dùng chính các chiến xa do lừa kéo để đưa bức tượng lên núi. Và cuối cùng, khi đến gần đỉnh núi, chính các quân nhân là những người hoàn thành công tác còn lại.
Sau khi đã dựng bức tượng, người ta viết dưới bệ của bức tượng như sau: "Những ngọn núi này sẽ sụp xuống và biến thành cát bụi nếu nhân dân của Chile và Argentina quên đi lời giao hòa mà họ đã long trọng ký kết dưới chân Ðức Kitô". Trên mặt khác của chân tượng, người ta cũng đọc thấy câu trích từ thư của thánh Ephesô như sau: "Chính Ngài là sự bình an của chúng ta. Ngài đã làm cho đôi bên bị chia rẽ nên một".
 Cầu nguyện: Lạy Chúa chúng con được bình an khi chúng con biết chạy đến cùng Chúa và phó thác cho Chúa mà thôi.Amen